Còn một góc ... quê thật là ...quê

Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn.
                                                               Chế Lan Viên


... Chưa chữ viết đã vẹn tròn tiếng nói 
Vầng trăng cao đêm cá lặn sao mờ 
Ôi tiếng Việt như đất cày, như lụa 
Óng tre ngà và mềm mại như tơ. ..

                                                                Lưu Quang Vũ

 Ô hay mọi cái đều thay đổi
Còn với non sông một chữ tình


 Quê người dong ruổi bấy nhiêu lâu 
Vườn cũ về thăm cảnh dãi dầu! 
Trống trải ba gian nhà nhện choán 
Ngửa nghiên bốn mặt giậu bìm leo! 
Cội tùng bóng ngả sương rơi lệ! 

Ngã trúc mây che cuốc giục sầu 

Lẳng lặng bên thềm ôn chuyện cũ... 
Giật mình ngỡ đến chốn nào đâu...
                                                             Quách Tấn


Ngày nào lúa xanh thì thầm bảo
Ra đi quê cũ chớ thờ ơ
Bao giờ gót cũ hoen sắc xám
Trở lại tình quê vẫn đợi chờ.

Đất khách muôn trùng sao nhỏ hẹp
Quê nhà một góc nhớ mênh mang.

Quê hương là gì hở mẹ 
Mà cô giáo dạy phải yêu 
Quê hương là gì hở mẹ 
Ai đi xa cũng nhớ nhiều
                                                          Đỗ Trung Quân

Nhận xét

Bài đăng phổ biến