Hương Thời Gian


Đêm khuya giấc điệp mơ màng
Nghe chuông sực tỉnh một tràng mộng xuân
                                                              Bích Khê
 Không hiểu thời gian thiên lý mã
Sao hay vó câu vạn dặm tình

 Bách lý tầm quân vị ngộ quân
Mã đề đạp toái lãnh đầu vân
Quy lai ngẫu kiến sơn mai thụ
mỗi đóa huỳnh hoa nhất điểm xuân
                                          Hồ Chí Minh
Ước gì gói được làn hương
Để khi hoa rụng yêu thương chẳng tàn

Ta dạo chơi bình yên
Giữa hai bờ hư thực
Một mùa trăng rất mực
Mênh mông trong khoang thuyền

 Trúc giữa đồi hoang
Sừng sững đêm tàn
Chừng như tám gió
Cũng dường chiêm bao
Xuân đến vì ai ai biết xuân
Bao nhiêu xuân đến bấy nhiêu lần
Hỏi thăm trong mộng người quê cũ
Có thấy hoa đào rụng đỏ sân
                                                    Lưu Kỳ Linh

Nhận xét

Bài đăng phổ biến